Các nước ở Tây Phi
Có bao nhiêu quốc gia ở Tây Phi
Nằm ở phía tây châu Phi, Tây Phi bao gồm 16 quốc gia. Đây là danh sách theo thứ tự bảng chữ cái của tất cả các quốc gia ở Tây Phi: Benin, Burkina Faso, Cape Verde, Côte d’Ivoire, Gambia, Ghana, Guinea, Guinea-Bissau, Liberia, Mali, Mauritania, Niger, Nigeria, Senegal, Sierra Leone, và Togo. Trong số đó, hai trong số đó thuộc về PALOP (Cape Verde và Guinea-Bissau):
1. Bénin
Bénin là một quốc gia Tây Phi trước đây là thuộc địa của Pháp và do đó tiếng Pháp là ngôn ngữ chính thức của đất nước. Hơn 10 triệu người sống ở nước này và đất nước này là một nước cộng hòa.
|
2. Burkina Faso
Burkina Faso là một quốc gia ở Tây Phi giáp Benin, Bờ Biển Ngà, Ghana, Mali, Niger và Togo. Đất nước này bao gồm chủ yếu là thảo nguyên và có hơn 15 triệu người sống ở Burkina Faso.
|
3. Mũi Verde
Cape Verde, chính thức là Cộng hòa Cape Verde, là một quốc gia bao gồm một quần đảo ở Đại Tây Dương, cách Cape Verde trên lục địa châu Phi khoảng 500 km về phía tây.
|
4. Bờ Biển Ngà
Côte d’Ivoire là một nước cộng hòa ở Tây Phi trên Đại Tây Dương giáp với Burkina Faso, Ghana, Guinea, Liberia và Mali. Đất nước này từng là thuộc địa của Pháp và là một quốc gia bóng đá thành công.
|
5. Gambia
Gambia, chính thức là Cộng hòa Gambia, là một quốc gia ở Tây Phi trên Đại Tây Dương, giáp với Sénégal, bên cạnh bờ biển bao quanh đất nước. Gambia là quốc gia nhỏ nhất trên bề mặt lục địa châu Phi.
|
6. Ghana
Ghana, tên chính thức là Cộng hòa Ghana, là một nước cộng hòa ở Tây Phi. Nước này giáp Côte d’Ivoire ở phía tây, Burkina Faso ở phía bắc, Togo ở phía đông và Vịnh Guinea ở phía nam.
|
7. Ghi-nê
Guinea, tên chính thức là Cộng hòa Guinea, là một quốc gia ở Tây Phi. Guinea nằm trên bờ biển Đại Tây Dương giữa Guinea-Bissau và Sierra Leone, giáp Senegal và Mali ở phía bắc, Côte d’Ivoire ở phía đông và Liberia ở phía nam.
|
8. Guiné-Bissau
Guinea-Bissau, chính thức là Cộng hòa Guinea-Bissau, là một quốc gia ở Tây Phi có bờ biển tới Đại Tây Dương. Đất nước này, thuộc địa cũ của Bồ Đào Nha ở Guinea thuộc Bồ Đào Nha, giáp Senegal ở phía bắc, Guinea ở phía nam và phía đông.
|
9. Liberia
Liberia, chính thức là Cộng hòa Liberia, là một quốc gia ở Tây Phi trên bờ biển Đại Tây Dương, giáp Guinea, Sierra Leone và Bờ Biển Ngà. Liberia là nước cộng hòa lâu đời nhất ở châu Phi và là quốc gia độc lập lâu đời thứ hai sau Ethiopia.
|
10. Mali
Mali, tên chính thức là Cộng hòa Mali, là một quốc gia ven biển ở Tây Phi. Mali, quốc gia lớn thứ bảy ở châu Phi, giáp Algeria ở phía bắc, Niger ở phía đông, Burkina Faso và Côte d’Ivoire ở phía nam, Guinea ở phía tây nam và Senegal và Mauritania ở phía tây. Dân số lên tới 14,5 triệu người trong cuộc điều tra dân số năm 2009.
|
11. Mauritanie
Mauritania, tên chính thức là Cộng hòa Hồi giáo Mauritania, là một quốc gia ở tây bắc châu Phi giáp với Algeria, Mali, Sénégal, Tây Sahara và Đại Tây Dương. Nước này cũng giáp với Maroc kể từ ngày 27 tháng 2 năm 1976, khi Maroc chiếm đóng Tây Sahara.
|
12. Niger
Niger, tên chính thức là Cộng hòa Niger, là một quốc gia ở nội địa Tây Phi, giáp với Algeria, Benin, Burkina Faso, Libya, Mali, Nigeria và Chad. Đất nước này được đặt tên theo sông Niger, chảy qua góc tây nam của khu vực.
|
13. Ni-giê-ri-a
Nigeria, chính thức là Cộng hòa Liên bang Nigeria, là một quốc gia ở Tây Phi bao gồm 36 bang và được gọi là Lãnh thổ Thủ đô Liên bang, Abuja. Nigeria là quốc gia đông dân nhất châu Phi và là quốc gia đông dân thứ bảy trên thế giới.
|
14. Sénégal
Sénégal, chính thức là Cộng hòa Sénégal, là quốc gia cực tây trên lục địa châu Phi, nằm trên Đại Tây Dương. Nước này giáp Gambia, Guinea, Guinea-Bissau, Mali và Mauritania.
|
15. Sierra Leone
Sierra Leone, chính thức là Cộng hòa Sierra Leone, là một tiểu bang ở Tây Phi. Nó giáp Guinea ở phía bắc và Liberia ở phía nam và Đại Tây Dương ở bờ biển phía tây.
|
16. Togo
Togo, tên chính thức là Cộng hòa Togo, là một quốc gia ở Tây Phi giáp Ghana ở phía tây, Benin ở phía đông và Burkina Faso ở phía bắc. Về phía nam, đất nước có dải bờ biển ngắn hướng về Vịnh Guinea, nơi có thủ đô Lomé.
|
Các quốc gia ở Tây Phi theo dân số và thủ đô của họ
Như đã lưu ý ở trên, có 16 quốc gia độc lập ở Tây Phi. Trong số đó, quốc gia lớn nhất là Nigeria và quốc gia nhỏ nhất là Cape Verde về dân số. Danh sách đầy đủ các quốc gia Tây Phi có thủ đô được trình bày trong bảng bên dưới, được xếp hạng theo tổng dân số mới nhất.
# | Quốc gia | Dân số | Diện tích đất (km²) | Thủ đô |
1 | Nigeria | 200.963.599 | 910.768 | Abuja |
2 | Ghana | 30.280.811 | 227.533 | Accra |
3 | Côte d’Ivoire | 25.823.071 | 318.003 | Yamoussoukro |
4 | Niger | 22.314.743 | 1.266.700 | Niamey |
5 | Burkina Faso | 20.870.060 | 273.602 | Ouagadougou |
6 | Mali | 19.973.000 | 1.220.190 | Bamako |
7 | Sénégal | 16.209.125 | 192.530 | Dakar |
số 8 | Ghi-nê | 12.218.357 | 245.717 | conakry |
9 | Bénin | 11.733.059 | 114.305 | Porto-Novo |
10 | Sierra Leone | 7.901.454 | 71.620 | Freetown |
11 | Đi | 7.538.000 | 54.385 | Lome |
12 | Liberia | 4.475.353 | 96.320 | Monrovia |
13 | Mauritanie | 4.077.347 | 1.025.520 | Nouakchott |
14 | Gambia | 2.347.706 | 10.000 | Banjul |
15 | Guiné-Bissau | 1.604.528 | 28.120 | bissau |
16 | Cabo Verde | 550.483 | 4.033 | Praia |
Bản đồ các nước Tây Phi
Tóm tắt lịch sử của Tây Phi
Vương quốc và đế chế cổ đại
Tây Phi, một khu vực giàu văn hóa và lịch sử, từng là quê hương của nhiều vương quốc và đế chế có ảnh hưởng. Một trong những nền văn minh được biết đến sớm nhất trong khu vực là văn hóa Nok, phát triển mạnh mẽ từ khoảng năm 1000 trước Công nguyên đến năm 300 sau Công nguyên ở Nigeria ngày nay. Người Nok nổi tiếng với các tác phẩm điêu khắc bằng đất nung và công nghệ luyện sắt sơ khai, đặt nền móng cho các xã hội tương lai trong khu vực.
Đế quốc Ghana
Đế quốc Ghana, còn được gọi là Wagadou, là một trong những đế chế lớn đầu tiên ở Tây Phi. Được thành lập vào khoảng thế kỷ thứ 6 CN, nó phát triển mạnh cho đến thế kỷ 13. Nằm ở phía đông nam Mauritania và phía tây Mali ngày nay, Đế quốc Ghana kiểm soát các tuyến thương mại quan trọng và nổi tiếng về sự giàu có, đặc biệt là vàng. Thủ đô của đế chế, Kumbi Saleh, là một trung tâm thương mại và học tập Hồi giáo lớn.
Đế quốc Mali
Sự suy tàn của Đế quốc Ghana đã mở đường cho sự trỗi dậy của Đế quốc Mali vào thế kỷ 13. Được thành lập bởi Sundiata Keita, Đế chế Mali đạt đến đỉnh cao dưới thời Mansa Musa (khoảng 1312-1337), một trong những cá nhân giàu có nhất trong lịch sử. Cuộc hành hương nổi tiếng của Mansa Musa đến Mecca năm 1324 đã cho thấy sự giàu có to lớn của đế chế và góp phần truyền bá đạo Hồi. Timbuktu, một thành phố lớn của Đế quốc Mali, đã trở thành trung tâm thương mại và học thuật Hồi giáo nổi tiếng.
Đế quốc Songhai
Đế quốc Songhai kế vị Đế quốc Mali vào cuối thế kỷ 15. Dưới sự lãnh đạo của những người cai trị như Sunni Ali và Askia Muhammad, Đế chế Songhai trở thành một trong những đế chế lớn nhất và hùng mạnh nhất trong lịch sử châu Phi. Thủ đô của nó, Gao, là một trung tâm thương mại và văn hóa nhộn nhịp. Đế quốc Songhai kiểm soát các tuyến thương mại xuyên Sahara quan trọng, kinh doanh vàng, muối và các hàng hóa khác. Sự suy tàn của đế chế bắt đầu vào cuối thế kỷ 16 sau cuộc xâm lược của Maroc.
Thương mại xuyên Sahara và ảnh hưởng của Hồi giáo
Các tuyến thương mại xuyên Sahara rất quan trọng đối với sự thịnh vượng của các đế quốc Tây Phi. Những tuyến đường này tạo điều kiện thuận lợi cho việc trao đổi hàng hóa, ý tưởng và văn hóa giữa Bắc Phi, Trung Đông và Tây Phi. Vàng, muối và nô lệ là những mặt hàng được giao dịch chính. Sự du nhập và truyền bá của Hồi giáo đóng một vai trò quan trọng trong việc định hình văn hóa, giáo dục và cơ cấu chính trị của khu vực. Các học giả và thương nhân Hồi giáo đã thành lập các trung tâm học tập và nhà thờ Hồi giáo, góp phần vào sự phát triển trí tuệ và tôn giáo của khu vực.
Khám phá châu Âu và buôn bán nô lệ
Sự tiếp xúc của người châu Âu với Tây Phi bắt đầu từ thế kỷ 15 với những nhà thám hiểm người Bồ Đào Nha như Hoàng tử Henry the Navigator, người đã tìm kiếm các tuyến đường thương mại mới và nguồn vàng. Người Bồ Đào Nha thiết lập các trạm buôn bán dọc theo bờ biển, nơi nhanh chóng trở thành trung tâm buôn bán nô lệ xuyên Đại Tây Dương. Trong vài thế kỷ tiếp theo, hàng triệu người châu Phi đã bị buộc phải rời khỏi Tây Phi đến châu Mỹ, dẫn đến sự gián đoạn kinh tế và xã hội đáng kể.
Thời kì thuộc địa
Thế kỷ 19 chứng kiến sự tăng cường thuộc địa hóa của người châu Âu ở Tây Phi, được đánh dấu bằng Hội nghị Berlin 1884-1885, nơi các cường quốc châu Âu chia châu Phi thành các thuộc địa. Pháp, Anh, Đức và Bồ Đào Nha thiết lập quyền kiểm soát nhiều vùng khác nhau ở Tây Phi, dẫn đến những thay đổi sâu sắc trong bối cảnh chính trị, xã hội và kinh tế của khu vực.
Chế độ thuộc địa mang lại sự phát triển cơ sở hạ tầng nhưng cũng mang lại sự bóc lột và phản kháng. Người Pháp kiểm soát các khu vực rộng lớn, bao gồm Sénégal, Mali, Burkina Faso và Bờ Biển Ngà ngày nay. Người Anh thành lập các thuộc địa ở Nigeria, Ghana, Sierra Leone và Gambia. Đức và Bồ Đào Nha cũng tuyên bố chủ quyền lãnh thổ trong khu vực.
Phong trào độc lập
Giữa thế kỷ 20 là thời kỳ đấu tranh giành độc lập khốc liệt ở Tây Phi. Sự kết thúc của Thế chiến thứ hai và nhu cầu tự quyết ngày càng tăng đã dẫn đến những nỗ lực phi thực dân hóa trên khắp lục địa. Ghana, dưới sự lãnh đạo của Kwame Nkrumah, đã trở thành quốc gia châu Phi cận Sahara đầu tiên giành được độc lập vào năm 1957. Thành tựu này đã truyền cảm hứng cho các quốc gia khác trong khu vực tìm kiếm tự do khỏi ách thống trị của thực dân.
Đến những năm 1960, hầu hết các nước Tây Phi đã giành được độc lập. Các nhà lãnh đạo như Nnamdi Azikiwe ở Nigeria, Ahmed Sékou Touré ở Guinea và Léopold Sédar Senghor ở Senegal đóng vai trò nòng cốt trong các phong trào độc lập của đất nước họ. Tuy nhiên, thời kỳ hậu độc lập được đánh dấu bởi những thách thức đáng kể, bao gồm bất ổn chính trị, đảo chính quân sự và xung đột dân sự.
Những thách thức và phát triển sau độc lập
Thời kỳ hậu độc lập ở Tây Phi được đặc trưng bởi cả tiến bộ và thất bại. Nhiều quốc gia gặp khó khăn trong việc thiết lập nền quản trị ổn định, dẫn đến thời kỳ cai trị độc tài, thách thức kinh tế và bất ổn xã hội. Các cuộc nội chiến ở các quốc gia như Liberia, Sierra Leone và Bờ Biển Ngà đã có những tác động tàn khốc đối với dân số và nền kinh tế của họ.
Bất chấp những thách thức này, Tây Phi đã có những bước tiến đáng kể trong những thập kỷ gần đây. Các tổ chức khu vực như Cộng đồng kinh tế các quốc gia Tây Phi (ECOWAS) đã đóng vai trò quan trọng trong việc thúc đẩy hội nhập kinh tế, hòa bình và ổn định. Tăng trưởng kinh tế ở các quốc gia như Nigeria, Ghana và Senegal được thúc đẩy bởi các lĩnh vực như dầu mỏ, nông nghiệp và dịch vụ.
Các vấn đề đương đại và triển vọng tương lai
Ngày nay, Tây Phi phải đối mặt với nhiều thách thức và cơ hội. Bất ổn chính trị, tham nhũng và bất bình đẳng kinh tế vẫn là những vấn đề quan trọng. Ngoài ra, khu vực này đang phải vật lộn với các mối đe dọa an ninh từ các nhóm cực đoan ở Sahel và tác động của biến đổi khí hậu, ảnh hưởng đến nông nghiệp và sinh kế.
Tuy nhiên, Tây Phi cũng có tiềm năng to lớn. Dân số trẻ và năng động trong khu vực đang ngày càng tham gia nhiều hơn vào hoạt động kinh doanh, công nghệ và hoạt động tích cực. Những nỗ lực cải thiện quản trị, giáo dục và cơ sở hạ tầng là rất cần thiết cho sự phát triển bền vững. Di sản văn hóa phong phú, cùng với khả năng phục hồi và sáng tạo của người dân, mang đến một tương lai đầy hứa hẹn cho Tây Phi.